Làm thế nào mà Psilocybin đã thay đổi mọi thứ tôi biết về Chất Thức Thần?

Sẽ thế nào nếu điều trị bằng chất thức thần?

Tôi đã dành hai năm rưỡi qua để đi sâu vào thế giới thức thần. Trong quá trình học thạc sĩ, tôi đã dành nhiều thời gian để viết về tác dụng chống trầm cảm của psilocybin, điều này đã giúp tôi có được vị trí hiện tại: phổ biến việc nghiên cứu trong lĩnh vực này hiện tại. Tuy nhiên, mặc dù có niềm đam mê mãnh liệt với những chất này, tất cả việc sử dụng chất thức thần trước đây của tôi chỉ là cho mục đích giải trí đơn thuần – tôi chưa bao giờ dùng liều lượng để hủy hoại bản thân cho dù có bối cảnh phù hợp. Khi tôi trở lại Vương quốc Anh sau khi sống ở Amsterdam trong ba năm qua, tôi cảm thấy đây là thời điểm thích hợp để tham gia vào một khóa điều trị về thức thần.

Điều bắt buộc khi tôi tham gia là phải kết hợp giữa sự huyền bí tâm linh và tâm hồn. Tôi đã đọc nhiều về những trải nghiệm tâm linh xảy ra vì ảnh hưởng của liều lượng cao của chất thức thần. Trải nghiệm của tôi sẽ hình thành như thế nào đối với những điều này đây?

Nhưng điều này có vẻ cấp bách hơn cho tôi là bởi tâm trí tôi đã có kiểu suy nghĩ ù lì. Một mùa đông dài, lạnh và tăm tối cùng với việc khóa mình sau cánh cửa đã ảnh hưởng đến sức khỏe tinh thần của tôi. Có lẽ việc dùng nấm có thể cho tôi một số góc nhìn mới mẻ hơn chăng?

Các phương pháp điều trị thức thần ở Hà Lan

Một lỗ hổng pháp lý ở Hà Lan có nghĩa là bạn có thể mua nấm ảo giác từ các cửa hàng trong các con phố bán chất kích thích. Các tiếp cận một cách tự do này, kết hợp với sự quan tâm ngày càng sâu sắc của công chúng đối với các thành phần thuốc chiết xuất thực vật, có nghĩa là quốc gia này đã trở thành một điểm nóng trong các phương pháp điều trị thức thần.

Sau khi trò chuyện với một số người hỗ trợ điều trị và một số đồng nghiệp, tôi quyết định chọn tham gia khóa điều trị Essence. Tôi đã rất vui khi được phỏng vấn hai trong số những người sáng lập chương trình vài tuần trước đó, và cách họ mô tả về chương trình đặc biệt hấp dẫn đối với tôi. Việc thiết lập một chương trình điều trị thức thần vẫn còn thiếu tiêu chuẩn – một số đồng nghiệp đã khuyên tôi không nên tham gia các chương trình điều trị này vì cách làm thiếu chuyên nghiệp. Tuy nhiên, các bạn học viên chăm sóc sức khỏe tinh thần và những bạn điều hành viên hỗ trợ có trách nhiệm đã tạo nên thành phần cốt lõi của Essence, điều này cuối cùng khiến tôi cảm thấy thoải mái hơn nhiều khi trip tại địa điểm của họ.

Hành trình cùng Essence

Phá vỡ bầu không khí với 16 người lạ là thử thách đáng kể nhất, nhưng những bạn điều hành chương trình đã làm điều đó khá liền mạch. Thực tế, chương trình này đã bắt đầu một tuần trước khi tôi đến đó, một đống email đã được gửi cho chúng tôi để chúng tôi có thể giới thiệu bản thân với những người còn lại trong nhóm và đảm bảo rằng chúng tôi không chỉ có tên trong danh sách cho có.

Vào ngày chính thức đầu tiên của chương trình, chúng tôi được chào đón bên ngoài và dẫn vào phòng hành lễ, nơi chúng tôi sẽ dành phần lớn thời gian trong 3 ngày tiếp theo. Căn phòng sáng sủa, màu trắng và rộng rãi, có cửa sổ lớn nhìn ra ngoại cảnh xung quanh. 16 chỗ ngồi đối diện với một chiếc bình lớn cắm đầy hoa và một số nhạc cụ gõ đặt trên tấm thảm giả da cừu ở trung tâm căn phòng.

Willem, một nhà tâm lý học lâm sàng 71 tuổi và là một trong những người đồng sáng lập Essence, đã giúp chúng tôi khởi động. Ông giới thiệu bản thân trong khi đi vòng quanh trung tâm, mang một đôi tất được trang trí bằng nấm. Sanne, một nhân viên chăm sóc sức khỏe tinh thần, Sofie, một nữ diễn viên trẻ, và Marco, một kỹ sư cấp nước là ba người hỗ trợ. Tôi ngay lập tức bị ấn tượng bởi sự ấm áp của họ khi họ vui đùa chạy quanh phòng.

Chương trình điều trị trầm cảm công cộng bằng Psilocybin.

Từng người một trong chúng tôi làm như vậy, giới thiệu lại bản thân và nói rõ ý định của chúng tôi khi đến buổi lễ này. Yếu tố này đặc biệt quan trọng, khi bất kỳ người nào có tâm lý tốt khi trip sẽ cho bạn biết rằng việc cởi mở trải nghiệm là một trong những yếu tố dự báo quan trọng nhất cho một chuyến trip “tốt”. Việc mở lòng với người khác chắc chắn khiến tôi cảm thấy sẵn sàng hơn để đón nhận một trải nghiệm thức thần mạnh mẽ.

Thời gian còn lại trong ngày được dành để chuẩn bị chu đáo cho buổi lễ. Các bạn điều hành viên đã giúp trả lời các câu hỏi, mô tả quá trình và đưa ra lời khuyên cho chuyến trip của chúng tôi. Trở thành người quan sát mang tính trung lập được cho là quan trọng nhất – trong buổi lễ, bạn chỉ nên quan sát những gì đang xảy ra với mình mà cũng đừng trở nên quá hồ hởi với những gì khác. Dễ dàng mà, phải không?

Nghi lễ thức thần

Sáng hôm sau, bạn sẽ được ngồi thiền và ăn sáng nhẹ nhàng. Đến 10 giờ sáng, phòng làm lễ được trải 16 tấm nệm, tất cả đều quay mặt về phía trung tâm. Chúng tôi đã mua chăn gối và thực hiện một buổi tập hít thở (được cho là mô phỏng trải nghiệm thức thần) để chuẩn bị thêm cho buổi chiều sắp tới.

Sau khi làm theo kế hoạch, chúng tôi mỗi người đã dùng hai gói high Hawaiian. Trà gừng ngâm nấm cũng được phục vụ, và mỗi chúng tôi uống cạn hai ly. Chúng tôi được khuyến khích nằm xuống, đeo kính râm vào mắt, lắng nghe một danh sách bài hát phát và “kích hoạt chế độ quan sát trung lập”.

Tôi nhận ra mình đã trip khi nhìn thấy các nốt nhạc tạo thành một chùm ánh sáng trước mắt tôi, mặc dù tôi đã che mắt. Các nốt nhạc từ cây vĩ cầm tạo thành một bậc thang ánh sáng khi tiếng nhạc phát ra, đây là bước khởi đầu dễ dàng và nhẹ nhàng cho buổi học hôm nay.

Viện Essence khai thác Psilocybin ở Hà Lan

Tuy nhiên, tôi nhanh chóng bắt đầu nhận ra mình vừa dùng bao nhiêu nấm, và mình còn phải đi bao xa. Sau khi nghe tin người kế bên mình ngày càng bất an, tôi hoảng sợ và xé toạc miếng che mắt. Tôi nhìn chằm chằm xuống bàn tay của mình và chúng trông đã bị bị mài mòn và nhăn nheo – như thể chúng không thuộc về tôi nữa.

Sofie, một trong những người hỗ trợ, nhận thấy sự lo lắng của tôi nên đã ngồi cạnh tôi. Chưa gì đã xin giúp đỡ nghe có vẻ nực cười, vì vậy tôi co chân lên như có ý làm một rào cản. Nhưng cô ấy vẫn ở đó, kiên nhẫn ngồi chờ và giữ chân tôi xuống đất. Mặc dù tôi không yêu cầu giúp đỡ một cách rõ ràng, nhưng cô ấy biết rằng tôi cần được trấn an. Sự hiện diện giản dị của cô ấy đã khuyến khích tôi đeo lại đồ che mắt và ổn định trở lại chuyến trip.

Tuy nhiên, chuyến trip này gặp không ít sóng gió. Nấm này đã thực sự phát huy tác dụng, và tiếng nhạc ngày càng trở nên ám ảnh hơn. Tôi có thể nghe thấy tiếng ai đó đang trải một vài tấm nệm xuống một cách bối rối. Người đó liên tục đặt những câu hỏi cho người hỗ trợ. “Tôi là ai? Chúng tôi đang ở đâu? Tại sao chúng tôi lại ở đây?”

Tại thời điểm này, căn phòng bùng lên bởi cảm xúc, và sau khi những câu hỏi này dội quanh tâm trí hàng giờ liền, tôi đã trở nên kinh hãi rằng tôi đang rơi vào một cơn rối loạn tinh thần sâu sắc. Tôi không biết tấm nệm của mình ở đâu, cũng như nơi tôi bắt đầu nằm ở đâu. Thời gian và âm thanh bắt đầu hòa quyện vào nhau, và tôi có cảm giác lo lắng rằng mình đã bị cuốn vào “The Persistence of Memory” của Salvidor Dali.

Sau đó, tôi nhanh chóng rơi vào trạng thái rối loạn tinh thần, tiếng nhạc và suy nghĩ của tôi đã thay đổi. Tiếng nhạc của dàn hợp xướng bắt đầu vang lên từ loa, điều này tạo ra một cái nhìn sâu sắc rằng: chả còn gì quan trọng cả! Tuy nhiên, điều này không phải là một kết luận vô thưởng vô phạt, khái niệm giải phóng này cho phép tôi tránh xa cảm giác đánh mất chính mình, và nhanh chóng được thay thế bằng một thứ cảm giác mạnh mẽ hơn – rằng điều quan trọng duy nhất với tôi chính là tình yêu. Và điều này thực sự là một cảm giác mà nó len lỏi khắp cơ thể tôi, và thấm nhuần vào mọi thứ mà tôi thấy.

Sau đó, tôi đã dành vài giờ hoặc lâu hơn vừa hét vừa cười. Tôi thấy thật vui khi tôi đã chạm tới những căng thẳng của cuộc sống trước khi có trải nghiệm này, và rằng một câu nói sáo rỗng cũng có thể khiến tôi cảm động sâu sắc đến vậy.

Phòng điều trị của Essence

Tích hợp trải nghiệm

Khi tôi trở lại “Trái đất”, vật chất bắt đầu hình thành trở lại, và thế giới mà tôi biết nó từ từ ghép lại với nhau. Chúng tôi đã dành phần còn lại của buổi tối để đi dạo giữa thiên nhiên, và từ từ trở lại bình thường.

Sau khi nghỉ ngơi, ngày hôm sau là chúng tôi đã dành để khám phá bất kỳ thông tin chi tiết nào mà chúng tôi có được từ trải nghiệm và tích hợp chúng vào cuộc sống của chính mình.

Sống trong khoảng thời gian của mình, tôi nhận ra rằng tôi đã có một trải nghiệm thức thần khá “cổ điển”. Có những cảm giác hòa nhập không thể nhầm lẫn với thế giới bên ngoài, và tôi chắc chắn đã đánh mất ý thức về bản thân trong một thời gian dài. Tuy nhiên, ai trong nhóm cũng có một loạt trải nghiệm như vậy. Danielle, 50 tuổi, một người tham gia khác, tuy nhiên đã không có một chuyến trip sâu sắc như vậy:
“Từ những tài liệu tôi đã đọc về chủ đề này, tôi hy vọng rằng chuyến trip thức thần bằng psilocybin này sẽ kết nối tôi với con người thật của mình, giúp tôi đồng cảm và cởi mở hơn với người khác. Thật thất vọng, đó hoàn toàn không phải là những gì tôi đã trải qua. Trải nghiệm đó không mở ra bất kỳ góc nhìn mới nào và tôi còn bị mắc kẹt với tâm trí thông thường bị kiểm soát của mình.”

Tuy nhiên, Danielle đã đề cập rằng những ngày tiếp theo sau khi điều trị, cô ấy đã cảm thấy thoải mái hơn bình thường. Tôi tin rằng nếu không có cùng một mức độ quan tâm và chăm sóc của Essence, thì Danielle có thể còn sẽ cảm thấy tiêu cực hơn sau đó, và trải nghiệm của tôi cũng sẽ rất khác, nếu Sofie chưa bao giờ giúp tôi bình tĩnh lúc ban đầu thì sao, và nếu tôi chưa bao giờ trải qua sự chuyển biến tinh thần đến mức thâm sâu, thì ai biết được tôi có thể mắc kẹt trong cơn rối loạn tinh thần trong bao lâu?

Do đó, tôi khuyên bạn rằng nếu bạn đang nghĩ đến việc tham gia một khóa điều trị thức thần, hãy nghiên cứu càng nhiều càng tốt. Hãy hỏi những người hỗ trợ nhiều câu hỏi về nhóm của họ, về quá trình chuẩn bị tinh thần là như thế nào, và quan trọng là họ phải cung cấp cho mình hình thức hỗ trợ nào sau đó. ở Essence rất tốt vì cho chúng ta đủ thời gian để chia sẻ những kinh nghiệm mà chỉ mỗi chúng ta có. Và, thành thật mà nói, ở trong một không gian mà mọi người đều hoàn toàn cởi mở và dễ bị tổn thương, tới mức gần như lúc đang trải nghiệm thức thần.

Cuối cùng, tôi đã học được gì? Trong khi cuộc sống bình thường dường như đã luôn tự biết phục hồi, thì có một cái nhìn sâu sắc rằng không có gì quan trọng (ngoại trừ tình yêu) vẫn còn hiện hữu trong đầu tôi vài lần mỗi ngày. Nếu đã không có gì quan trọng, tôi chỉ nên tận hưởng cuộc sống nhiều nhất có thể, và không quá coi trọng mọi thứ, điều đó đủ để đẩy tôi ra khỏi lối suy nghĩ ù lì của mình. Tôi chỉ hy vọng rằng tôi có thể tiếp tục ghi nhớ điều này.

*Tên nhân vật đã được thay đổi để bảo đảm danh tính.

1cm2 tổng hợp

Stan Da Man

Day 'n' nite The lonely stoner seems to free his mind at nite

Related post