Sự tương đồng giữa Trải nghiệm bị người ngoài hành tinh bắt cóc và Trải nghiệm thức thần

Đây là câu chuyện về vị Bác sĩ Tâm thần tại Harvard – John Mack – người đã mở ra cánh cửa cho thế giới về những trải nghiệm tâm linh siêu cá nhân mặc dù ban đầu ông có những nghi ngờ nhất định.

“Những cuộc gặp gỡ của ông Carlos đã mang lại cho ông ấy một sự khai mở tâm linh sâu sắc sâu sắc, kết nối ông với một nguồn năng lượng thần thánh. Carlos gọi nguồn năng lượng này là ‘Nhà’, nơi nuôi dưỡng khả năng chữa lành và chuyển hoá bản thân. Trong các buổi điều trị, khi tiếp cận gần hơn với nguồn năng lượng này, ông Carlos tràn ngập cảm xúc tôn kính và khao khát hòa nhập với năng lượng/ánh sáng/bản thể ấy. Không gian và thời gian dường như tan biến, ông ấy cảm nhận mình như năng lượng thuần khiết, ánh sáng hoặc ý thức trong sự vĩnh hằng bất tận, ‘một trải nghiệm của linh hồn tinh khiết… Tôi quay về nguồn gốc vì tôi không chỉ là con người. Tôi cần trở về cội nguồn để tiếp tục.’ Giống như nhiều người có những trải nghiệm tương tự, ông Carlos phát triển một mối quan tâm mãnh liệt đến môi trường. Ông ấy lo lắng sâu sắc về Trái Đất và vận mệnh của nó. Liệu đây có phải là tác dụng phụ không mong muốn của một quá trình mà không ai trong chúng ta, kể cả ông ấy, có thể hiểu hết, hay là một phần thiết yếu của những bí ẩn ngoài kia? Dĩ nhiên, câu hỏi này vẫn chưa có lời giải đáp. Nhưng Carlos tin chắc rằng người ngoài hành tinh đang cố gắng ngăn chặn hành vi hủy diệt của nhân loại dù phương thức của họ có thể khó hiểu.” – Bác sĩ John E. Mack trong cuốn “Abduction: Human Encounters with Aliens(tạm dịch: Bắt cóc: Những cuộc chạm trán với người ngoài hành tinh – 1994)

Đối với những người trong cộng đồng nghiên cứu về chất thức thần, những phân đoạn đầu bài viết này gợi nhớ đến những chiêm nghiệm từ một buổi trị liệu tâm lý hỗ trợ bằng chất thức thần. Tuy nhiên, điều thú vị là trong quá trình nghiên cứu về hiện tượng bắt cóc ngoài hành tinh gần đây, chúng tôi phát hiện đây là kết quả điều trị của bác sĩ John Mack với những bệnh nhân trải qua những điều bí ẩn này vào những năm 1990. Mack không chỉ là Trưởng khoa Tâm thần tại Trường Y Harvard mà còn là người đoạt giải Pulitzer với tác phẩm  “A Prince of Our Disorder: The Life of T.E. Lawrence(tạm dịch: Người hùng bị lãng quên: Cuộc đời của T.E. Lawrence – cuốn tiểu sử năm 1977 về “Lawrence xứ Arabia”), và là nhà hoạt động phản chiến kiên định.

“John luôn được mọi người kính trọng” – bác sĩ Dominique Callimanopulos, cựu cộng sự nghiên cứu và bạn gái của ông chia sẻ với Psychedelics Today. “Ông ấy là một ngôi sao sáng trong giới chuyên môn và là người dẫn đầu trong lĩnh vực của mình, nổi tiếng với khả năng thấu hiểu và chính xác trong điều trị bệnh nhân.”

Vậy làm thế nào một bác sĩ tâm thần Harvard lại đi nghiên cứu về hiện tượng bắt cóc ngoài hành tinh vốn thường bị cho là kỳ quặc? Điều này có lẽ không làm bạn ngạc nhiên vì câu chuyện bắt nguồn từ Viện Esalen ở Big Sur, California. Theo cuốn tiểu sử về John Mack của nhà báo Ralph Blumenthal thuộc tờ New York Times, “The Believer: Alien Encounters, Hard Science, and the Passion of John Mack(tạm dịch: Nhà kỳ thú: Những cuộc gặp gỡ ngoài hành tinh, Khoa học chính thống và Niềm đam mê của John Mack – phát hành vào tháng 3 năm 2021 bởi Nhà xuất bản Đại học New Mexico), vào năm 1987, Mack đã tham dự hội nghị “Frontiers of Health” tại Esalen. Tại đây, Tiến sĩ Stanislav Grof đã trình bày về tâm lý siêu cá nhân và tổ chức một buổi thực hành thở Holotropic cho mọi người. Đây là lần đầu tiên Mack thử nghiệm phương pháp thở này để thay đổi nhận thức và ông đã có một trải nghiệm sâu sắc liên quan đến cái chết của mẹ mình khi ông mới chín tháng tuổi và đây cũng là trải nghiệm siêu cá nhân thực sự đầu tiên của ông.

Mack không chỉ dừng lại ở việc tìm hiểu mà còn tham gia thường xuyên các khóa thở Holotropic của Grof. Theo cuốn sách của Blumenthal thì đến năm 1989, ông đã trở thành một thành viên cốt cán của nhóm thực hành. Bác sĩ Elizabeth Gibson – đồng sáng lập Dreamshadow Transpersonal Breathwork và đồng tác giả (cùng Mack và Grof) của bài báo năm 2003 “Reflections on Breathwork and Alien Encounter Experiences” (tạm dịch: Suy ngẫm về Thở Holotropic và Trải nghiệm bị bắt cóc ngoài hành tinh), đã chia sẻ về những lần tham gia nhóm thở Holotropic của Mack. Trong một cuộc gọi Zoom, bà nhớ lại Mack là người hỗ trợ điều hành buổi thực hành thở Holotropic đầu tiên mà bà từng tham gia – một trong những “hội thảo cuối tuần lớn nhất” do vợ chồng Stan và Christina Grof tổ chức. “Có khoảng 130, 140 người tham dự vào cuối tuần đó và John Mack là một trong những người hỗ trợ điều hành, ông ấy còn dẫn theo một số bác sĩ tâm thần đang thực tập cùng ông tại bệnh viện Cambridge.” Tương tự, Callimanopulos cũng chia sẻ về nhóm thực hành thở Holotropic quy mô nhỏ nhưng gắn kết của bác sĩ Grof, nơi Mack tham gia vài lần mỗi năm tại các địa điểm khác nhau trên thế giới, mỗi lần kéo dài hai tuần. “Đó là một trải nghiệm gắn kết sâu sắc với tất cả mọi người trong nhóm,” bà nói.

Ngoài việc giới thiệu Mack với phương pháp thở Holotropic và những trải nghiệm tâm linh siêu cá nhân, Grof còn giới thiệu cho ông lĩnh vực nghiên cứu về hiện tượng bắt cóc ngoài hành tinh. Tháng 3 năm 1988, tại một khóa đào tạo thở Holotropic ở Pocket Ranch, California, Grof đã đưa cho Mack một chương về bắt cóc ngoài hành tinh trong tuyển tập sắp ra mắt của ông và vợ có tên là “Spiritual Emergency: When Personal Transformation Becomes a Crisis(tạm dịch: Khủng hoảng tâm linh: Khi chuyển hoá cá nhân trở thành thách thức – 1989). “Tôi không rõ tại sao Grof lại nghĩ tôi sẽ đặc biệt quan tâm đến chủ đề đó” – Mack viết vào năm 2003. “Tôi đọc chương đó với sự hứng thú, nhưng vẫn không khỏi nghi ngờ về tính chính xác của nó. Liệu con người có thực sự tiếp xúc được với những sinh vật ngoài hành tinh hay tương tự?” Cũng trong bài báo đó, Mack viết: “Thông qua thở Holotropic, tôi trở nên cởi mở hơn với khả năng vũ trụ chứa đầy các thực thể mà chúng ta gọi là linh hồn, thần thánh, nguyên mẫu, thiên thần, sinh vật thần thoại hoặc những khái niệm tương tự. Những sinh vật hình người mà những người trải nghiệm bắt cóc gặp phải có vẻ như là một dạng thực thể như vậy.”

Ngay sau khóa thở Holotropic tháng 3 năm 1988, Mack đã có cơ hội gặp gỡ nghệ sĩ New York kiêm nhà nghiên cứu và người nổi tiếng trải nghiệm bắt cóc ngoài hành tinh – ông Budd Hopkins. Ông Hopkins sau đó đã giới thiệu Mack với cả một mạng lưới những người từng trải qua bắt cóc thông qua nhóm hỗ trợ do mình điều hành. Khác với các chuyên gia sức khỏe tâm thần khác, Mack có cách tiếp cận thấu cảm hơn nhiều. Thay vì nghi ngờ những câu chuyện của họ, ông chỉ đơn giản tạo ra một môi trường an toàn để họ chia sẻ trải nghiệm giống như cách xử lý bất kỳ trạng thái ý thức đặc biệt nào khác, chẳng hạn như cận tử, ảo giác do dùng chất thức thần hay trải nghiệm thần bí.

“Tôi nghĩ đó là một trong những món quà lớn nhất mà ông ấy mang đến cho cộng đồng những người mà ông ấy đang làm việc cùng. Ông ấy không bao giờ nghi ngờ tính xác thực của câu chuyện của họ. Ông ấy chỉ chấp nhận rằng mọi người đang có những trải nghiệm này và cố gắng hỗ trợ họ, cung cấp cho họ một nơi an toàn để họ có thể bộc lộ bản thân mà không sợ bị phán xét. Và điều đó vô cùng có ý nghĩa đối với họ,” Bác sĩ Gibson chia sẻ.

Mack đã hỗ trợ rất lớn cho những người trải nghiệm bắt cóc ngoài hành tinh bằng cách giúp họ “hòa nhập” với trải nghiệm kinh hoàng này, đồng thời nhận thấy những điểm tương đồng đáng kể trong các tường thuật của họ. Những điểm này được phân tích chi tiết trong hai cuốn sách của ông “Abduction: Human Encounters with Aliens(tạm dịch: Bắt cóc: Những cuộc chạm trán với người ngoài hành tinh – 1994) và “Passport to the Cosmos (tạm dịch: Hộ chiếu đến vũ trụ – 1999). Ví dụ, những sinh vật ngoài hành tinh thường giao tiếp với con người bằng ngoại cảm và truyền tải thông điệp qua đôi mắt đen to của chúng. Người ngoài hành tinh dường như có khả năng tác động đến cả ý thức và “năng lượng” của người bị bắt cóc, cho phép di chuyển xuyên không trung và thậm chí cả vật thể rắn. Trải nghiệm chung của những người này bao gồm mất kiểm soát cơ thể gây ám ảnh, các thủ thuật y tế xâm lấn đáng kể, thậm chí là quan hệ tình dục và thụ thai cưỡng bức. Người ngoài hành tinh thường giải thích đây là một phần thiết yếu của chương trình lai tạo giữa người và họ nhằm đảm bảo tương lai cho cả loài.

Những điều này nghe có vẻ giống như phim khoa học viễn tưởng X-Files-y (và theo Blumenthal trong “The Believer”, Chris Carter – cha đẻ của loạt phim này – còn liên hệ với Mack để tham khảo ý kiến khi ông phát triển series mang tính biểu tượng). Nhưng đối với những người thực sự trải qua các sự kiện này, đây là những cú sốc tâm lý nghiêm trọng. Chẳng hạn như ông Budd Hopkins, người cho rằng các vụ bắt cóc là hành vi vi phạm lòng tin và quyền lực của con người, gây suy giảm nghiêm trọng về mặt đạo đức. Do đó, ông đã xây dựng nhóm hỗ trợ cho những người trải nghiệm vượt qua chấn thương.

Khi làm việc với các nạn nhân, Mack đã tận dụng kỹ năng hỗ trợ thở Holotropic mới học được để “xây dựng môi trường an toàn” cho mọi người “tích hợp” trải nghiệm đặc biệt này để giúp họ đi đến một kết luận nào đó, thường dẫn đến sự chuyển hóa tâm linh. “Khi chúng tôi nghiên cứu sâu hơn, đặc biệt là khi sự tồn tại của trí thông minh ngoài hành tinh được thừa nhận và những người bị bắt cóc chấp nhận việc họ không thể kiểm soát quá trình, thì bản chất đáng sợ và thù địch của mối quan hệ dường như nhường chỗ cho một mối quan hệ có tính tương hỗ hơn, nơi con người và người ngoài hành tinh có thể giao tiếp hiệu quả và mang lại lợi ích cho cả hai bên” – Mack viết trong cuốn “Abduction”. “Ví dụ, những người từng trải nghiệm vốn phẫn nộ tột độ vì bị lấy vật liệu di truyền để lai tạo, cuối cùng có thể cảm thấy mình đang tham gia vào một quá trình có ý nghĩa cho sự sáng tạo và tiến hóa của sự sống.”

Mack nhận định những người trải nghiệm bắt cóc ngoài hành tinh đang phải đối mặt với sang chấn tâm lý nghiêm trọng làm lung lay hoàn toàn thế giới quan của họ. Trải nghiệm này tương tự như việc sử dụng chất thức thần, khiến người ta nghi ngờ chính thực tại đang sống. Làm sao để họ có thể quay lại cuộc sống thường nhật sau khi giao tiếp ngoại cảm với người ngoài hành tinh và biết được chúng ta không phải là dạng sống thông minh duy nhất trong vũ trụ? “Nỗi sợ hãi không chỉ đến từ việc bị tê liệt, bị bắt cóc và can thiệp thân thể, mà còn từ chính sự mở rộng ý thức” – Mack chia sẻ tại hội thảo “Affect” vào tháng 6 năm 1992. Ông tiếp tục giải thích rằng đó là một dạng “cú sốc bản thể” tấn công vào nhận thức về thực tại vật chất của mọi người giống như chính bản thân ông đã trải qua. Theo quan điểm của ông, đây mới là vấn đề thực sự cần được giải quyết, không chỉ cho những người bị bắt cóc mà còn cho cả xã hội bởi điều thực sự gây chấn động nằm ở việc có nhiều điều bí ẩn ngoài kia vượt quá nhận thức thông thường của chúng ta.

Thực tế,  lý thuyết về sự tồn tại của người ngoài hành tinh của ông rất khác biệt so với nhiều nhà nghiên cứu UFO khác. Thông qua quá trình nghiên cứu những người bị bắt cóc và các trạng thái ý thức siêu cá nhân, ông tin rằng người ngoài hành tinh tồn tại, nhưng không phải trong chiều không gian vật lý quen thuộc. Ông đưa ra giả thuyết về các chiều không gian khác, hoặc các chiều tâm linh, nơi những thực thể và trí thông minh như “Grays” có thể tồn tại, có thể ít vật chất hơn nhưng lại sở hữu ý thức cao hơn con người. Có lẽ, hiện tượng bắt cóc ngoài hành tinh chính là ví dụ điển hình nhất cho “cái nhìn nhị phân phương Tây” (Western dualistic worldview) như ông thường gọi – rằng có những sinh vật thông minh có thể di chuyển giữa các chiều không gian và xâm nhập vào thực tại vật chất của chúng ta từ cõi tâm linh của chúng theo ý muốn.

“Tóm lại, tôi đang nghiên cứu một hiện tượng mà tôi cảm thấy không thể giải thích bằng khoa tâm thần, nhưng cũng không thể lý giải trong khuôn khổ của thế giới quan khoa học phương Tây” – Mack viết trong “Abduction”. “Lúc đó, lựa chọn của tôi là hoặc kéo dài và bóp méo tâm lý học vượt quá giới hạn hợp lý, bỏ qua các khía cạnh của hiện tượng không thể giải thích bằng tâm lý. Hoặc, tôi có thể mở ra khả năng rằng khuôn khổ thực tại mà chúng ta cùng thống nhất là quá hạn chế và một hiện tượng như thế này không thể được giải thích trong các tham số bản thể học của nó. Nói cách khác, một mô hình khoa học mới có thể cần thiết để hiểu những gì đang diễn ra.”

Khi đang miệt mài nghiên cứu, câu hỏi tiếp theo của tôi đặt ra là: trải nghiệm sử dụng chất thức thần của Mack đóng vai trò quan trọng đến mức nào trong việc ông cởi mở với khả năng tồn tại của người ngoài hành tinh trong thực tại này hay một thực tại khác? Bởi vì đối với tôi, một người có tư duy khoa học phương Tây và không theo tôn giáo hay tín ngưỡng cụ thể, thì cho đến khi trải nghiệm chất thức thần giúp tôi vén màn bí mật, tôi mới bắt đầu cởi mở với khả năng tồn tại của các cõi tâm linh, trí thông minh của thực vật, và giờ đây là người ngoài hành tinh trong một chiều không gian nào đó. Trong cuốn “Passport to the Cosmos”, Mack thừa nhận rằng những trải nghiệm cá nhân về “thực tại siêu việt” đã ảnh hưởng đến sự phát triển tư duy của ông, bên cạnh một thập kỷ nghiên cứu những người trải nghiệm bắt cóc ngoài hành tinh và tất cả dữ liệu họ cung cấp.

Theo Blumenthal trong “The Believer”, Mack cũng đã tham gia thử nghiệm một số chất thức thần với nhóm của Grof và những người bạn thân thiết. Bên cạnh phương pháp thở Holotropic, ông đã trải nghiệm các liệu pháp sử dụng MDMA, LSD, Ayahuasca và Ketamine. Mack cũng có thư từ trao đổi với các nhà nghiên cứu và triết học về chất thức thần đang làm việc trong lĩnh vực liên quan như Terence McKenna và Rick Strassman. Viện John E. Mack thậm chí còn cung cấp một video quay cảnh McKenna phỏng vấn Mack tại Hội nghị Quốc tế Siêu cá nhân ở Prague năm 1992, cùng nhiều tài liệu tham khảo về công trình của McKenna và những cuộc trao đổi giữa hai người trong quá trình nghiên cứu bài viết này.

Trong các tác phẩm của mình, Mack đưa ra giả thuyết về mục đích của những chuyến viếng thăm của người ngoài hành tinh rằng có lẽ họ được một trí thông minh sáng tạo vĩ đại hơn, hoặc “Anima Mundi” cử đến để mở rộng nhận thức của con người, giúp chúng ta không chỉ tiến hóa (hoặc tiến hóa đồng bộ) mà còn hiểu rằng tất cả đều được kết nối chặt chẽ và cần chăm sóc tốt hơn cho món quà quý giá nhất, Trái Đất – điều này nghe rất giống những hiểu biết thu được từ một trải nghiệm dùng chất thức thần, hay một bài nói chuyện của Terence McKenna thời bấy giờ. Tại một hội thảo “Affect” khác vào tháng 7 năm 1992, Mack đã trích dẫn một câu của McKenna: “ngay cả Chúa cũng có giới hạn” mà theo ông hiểu là “Đến một lúc nào đó, khi một loài dường như đã đẩy thí nghiệm đi quá xa theo một số hướng nhất định thì sẽ xảy ra một sự điều chỉnh vũ trụ theo một cách nào đó. Và nhiều người bị bắt cóc thực sự cảm nhận điều đó một cách mạnh mẽ, rằng hiện tượng này liên quan đến một kiểu cân bằng vũ trụ nào đó đang diễn ra.”

Mack tiếp tục dòng suy nghĩ này trong các bài giảng và bài viết sau đó – có lẽ Anima Mundi cho rằng chúng ta đang trở nên quá hung hăng và cử người ngoài hành tinh đến đây để giúp chúng ta sửa chữa sai lầm. Trong khi nghiên cứu sâu về những ý tưởng này 20 năm sau, tôi không khỏi nghĩ rằng vào năm 2020, chính trí thông minh đó lại cho rằng nấm psilocybin có thể là một phương pháp hiệu quả hơn để giúp tâm trí con người nhận ra mối liên hệ thiết yếu của nó với tất cả mọi thứ. Đây là một chiêm nghiệm phổ biến trong trải nghiệm chất thức thần (đặc biệt là với nấm hoặc Ayahuasca), cảm nhận được một mối liên hệ sâu sắc, thiêng liêng với mọi thứ và quay trở lại với cảm giác cấp bách mạnh mẽ để giúp cứu hành tinh đang bị tàn phá của chúng ta. Liệu tất cả những thông điệp này có thể đều đến từ cùng một “nguồn” không?

Tuy nhiên, cần lưu ý đến khả năng Mack đang vô tình lồng ghép những định kiến cá nhân về tâm linh và môi trường vào nghiên cứu của mình. “Theo những gì những người bị bắt cóc kể cho tôi, sự mở rộng ý thức và chuyển hóa bản thân là một khía cạnh cơ bản của hiện tượng bắt cóc ngoài hành tinh” – Mack viết trong “Abduction”. “Tôi đi đến kết luận này khi ghi nhận từng trường hợp, mức độ thông tin mà các thực thể ngoài hành tinh truyền đạt cho người trải nghiệm về cơ bản là sự cần thiết thay đổi nhận thức của con người và mối quan hệ của chúng ta với Trái Đất và với nhau. Một trong những khía cạnh gây tổn thương nhất của trải nghiệm là sự bất lực và mất kiểm soát ban đầu bị người ngoài hành tinh áp đặt lên những người bị bắt cóc dường như được “thiết kế” để mang lại một loại cái chết của bản ngã, từ đó sự phát triển tâm linh và mở rộng ý thức có thể theo sau. Nhưng việc tôi tập trung vào sự phát triển và chuyển hóa này cũng có thể là một định kiến của riêng tôi.”

Liệu người ngoài hành tinh có đang cố gắng mở rộng nhận thức của con người để chúng ta có thể sống hòa hợp hơn với vũ trụ, cứu lấy Trái Đất và kết nối sâu sắc hơn với một chiều tâm linh nào đó? Hay Mack đã để cho quá trình mở rộng nhận thức của chính mình ảnh hưởng quá nhiều đến công việc khiến những lý thuyết của ông thiên lệch? “Đôi khi chúng tôi cũng tranh luận về điều đó,” Callimanopulos nhớ lại. Bà giải thích rằng Mack bị cáo buộc định hướng người tham gia tin rằng trải nghiệm của họ mang tính chất tâm linh, và bà cũng tin rằng đó đã trở thành thiên kiến của ông. Với nền tảng nhân học, bà cho rằng “ông ấy nên kiềm chế hơn và trung lập hơn. Hãy để mọi người tự vật lộn để định nghĩa trải nghiệm của họ.”

Tuy nhiên, Callimanopulos cũng nói rằng bà thường cảm thấy Tiến sĩ Mack rất thấu tình đạt lý. Bà mô tả cảm xúc mãnh liệt của những người tham gia khi họ bắt đầu hồi tưởng và xử lý trải nghiệm bị bắt cóc. “Ông ấy bắt đầu công việc này vì mọi người đang đau khổ” – Callimanopulos nói. Bà cũng nhấn mạnh rằng Mack sở hữu trí tuệ phi thường và luôn bị thu hút bởi những bí ẩn của cuộc sống. “John luôn cố gắng giải đáp những câu hỏi lớn trong cuộc đời, như ý nghĩa cuộc sống là gì, mọi thứ vận hành ra sao, chúng ta đang làm gì ở đây, bản chất con người là gì.”

Sau khi xuất bản cuốn “Abduction“, Mack đã tích cực quảng bá các lý thuyết của mình trên tất cả các phương tiện truyền thông đại chúng thời bấy giờ, bao gồm cả Oprah và Charlie Rose về việc người ngoài hành tinh tồn tại, nhưng có lẽ không thuộc chiều không gian vật lý này và họ đến đây để mở rộng và biến đổi nhận thức của con người vì mục đích của một trí thông minh cao hơn. Nhưng sau một vài bài báo chỉ trích gay gắt trên Time Magazine và New York Times đặt nghi vấn về tính chính đáng của phương pháp nghiên cứu của Mack, Đại học Harvard đã bắt đầu một cuộc điều tra dài về tiêu chuẩn nghiên cứu của ông. Ví dụ, một phần trong phương pháp hỗ trợ những người bị bắt cóc nhớ lại và xử lý trải nghiệm của Mack là thôi miên nhẹ nhàng nhưng liệu kỹ thuật này có thể dẫn đến việc hình thành ký ức giả hoặc nhầm lẫn giữa giấc mơ với thực tế? Mack bảo vệ phương pháp của mình và tin rằng một trạng thái ý thức đặc biệt như bị bắt cóc ngoài hành tinh cần một trạng thái thay đổi tương tự để hỗ trợ quá trình tích hợp. Tuy nhiên, đối với những người khác, tính cần thiết của thôi miên không rõ ràng. Harvard cũng điều tra các vấn đề khác như cách ông tính phí bảo hiểm và với những người bị bắt cóc, và liệu họ có chính thức là khách hàng hay đối tượng nghiên cứu.

Vượt qua cuộc điều tra của Harvard, vị trí của Mack vẫn được giữ vững. Tuy nhiên, những tác động tinh thần mà quá trình điều tra gây ra cho ông mãi mãi là điều chúng ta không thể biết được. “Ông ấy quen được kính trọng và yêu mến. Việc những người thân cận, đồng nghiệp quay lưng lại chắc chắn là cú sốc lớn đối với ông,” Callimanopulos chia sẻ. “Tôi nghĩ điều đó cũng là điều khắc nghiệt với John vì ông là người rất biết hợp tác, thấu cảm, coi trọng các mối quan hệ hơn bất cứ điều gì khác trong cuộc sống và luôn tìm kiếm sự hòa hợp – sự thoải mái và sự tôn vinh từ đồng nghiệp. Vì vậy, tôi nghĩ đó thực sự là một giai đoạn khó khăn đối với ông.”

Mặc dù vậy, Mack vẫn kiên trì với nghiên cứu về những người bị bắt cóc. Năm 1999, ông xuất bản cuốn sách thứ hai mang tính tâm linh rõ nét hơn về hiện tượng này – “Passport to the Cosmos“. Sau đó, ông cũng bắt đầu nghiên cứu về sự tồn tại của ý thức sau khi chết cho đến khi ông qua đời một cách đột ngột vào năm 2004. Khi đang ở Anh tham dự hội nghị, ông bị tai nạn ô tô tông khi sang đường ở London. Đây là cú sốc đối với cộng đồng những người bị bắt cóc và tất cả những người biết ông. Ông hưởng thọ 74 tuổi.

Một câu hỏi được đặt ra là liệu những ý tưởng của Mack có dễ được chấp nhận hơn trong thế giới ngày nay, nơi nấm thức thần dần được hợp pháp hoá, liệu pháp Ketamine sử dụng cho bệnh nhân trầm cảm và các nghiên cứu khoa học đang ngày càng công nhận tầm quan trọng của trải nghiệm thần bí trong việc điều trị các vấn đề sức khỏe tâm thần bằng chất thức thần. Trong thời đại ngày càng nhiều người sử dụng nấm và Ayahuasca, và có những chiêm nghiệm rất giống với những người bị bắt cóc mà Mack nghiên cứu, liệu chúng ta có cởi mở hơn với ý tưởng của ông về người ngoài hành tinh mở rộng nhận thức của con người để khai sáng và biến đổi loài người để chúng ta có thể tự cứu lấy mình khỏi chính mình?

Năm 1999, trong “Passport to the Cosmos“, ông viết: “Có vẻ như hiện nay chúng ta đang trải qua một dạng phục hưng tâm linh ở Hoa Kỳ và phần nào trong văn hóa phương Tây. Điều này phản ánh sự khao khát sâu sắc về một thứ gì đó còn thiếu trong cuộc sống của nhiều người, cảm giác mơ hồ rằng có những thế giới khác mà họ cảm thấy bị cắt đứt, và nhận thức ngày càng tăng rằng nhiều sự kiện thảm khốc của thế kỷ sắp kết thúc này bắt nguồn từ chủ nghĩa thế tục thái quá và sự trống rỗng tâm linh.” Có lẽ bản thân Mack cũng là một phần của sự điều chỉnh vũ trụ, mở ra tâm trí của công chúng cho toàn bộ thế giới của những khả năng siêu cá nhân. Callimanopulos nói: “Ông ấy là chất xúc tác lớn cho toàn bộ cuộc hội thoại trở nên phổ biến. Có lẽ nếu ông sống lâu hơn, ông ấy có thể đã đi xa hơn trong việc khám phá những chiều kích khác nhau đó.”

1cm2 tổng hợp

Sarah

Related post