Tôi đã hồi phục sau Bad Trip như thế nào!!

Trải nghiệm MDMA đã dẫn tôi đến lối mòn của tinh thần vốn đã kiệt quệ trong sự sống. Sau trải nghiệm kinh hoàng mất kiểm soát đến ngột ngạt, nó để tôi lại mắc kẹt trong một cái hố hoang tưởng và buộc tôi phải tìm cách trèo ra khỏi nó.

Bài viết này không dùng cho mục đích hù dọa bạn, nhưng cũng phải nói rằng thức thần hay ảo giác không dành cho tất cả mọi người. Tùy thuộc vào tính chất mà bạn yêu cầu cũng như phù hợp với tình trạng cơ thể của bạn, có rất nhiều lựa chọn khác có thể hỗ trợ mang tính tương đương hơn.

Tôi nhận ra điều này vì mùa hè năm ngoái, tôi đã trải qua vô vàn khó khăn và mất rất nhiều thời gian để vượt qua sau khi gặp bad trip trị liệu thức thần với MDMA. Rất nhiều vấn đề mà tôi phải đương đầu bắt nguồn từ những hướng dẫn trị liệu, và tôi cũng sẽ chia sẻ chúng ở đây. Không chỉ chia sẻ về hướng dẫn, các bạn còn có thể biết thêm về hành trình xảy ra hậu trị liệu và theo chân tôi đến với những chặng đường phục hồi sau trải nghiệm khắc nghiệt như vậy.

NGUỒN CƠN CHO SỰ LỰA CHỌN TRỊ LIỆU

Trước khi trải nghiệm MDMA, tôi là một người tham công tiếc việc, làm như một thằng “nghiện việc”. Tôi liên tục làm việc và chỉ hướng đến mục tiêu mà từ trước khi vào đời tôi đã được dạy – luôn tiến lên phía trước và thúc đẩy hết mức sức chịu đựng của cơ thể để hoàn thành công việc. Lúc đấy cũng là năm thứ hai của đại dịch COVID, và tôi cũng phải chịu đựng rất nhiều tiêu cực trong cuộc sống ngoài công việc của mình, bao gồm cả việc trải qua một số cắn rứt trong quá khứ đau buồn của tôi.

Với lý do hiển nhiên như vậy ắt hẳn sẽ nảy sinh tình trạng căng thẳng và lo lắng, và điều đó cũng khiến tôi phá vỡ đi nhiều quy tắc và đạo đức mà tôi đặt ra cho riêng mình. Bắt đầu ăn thịt trở lại sau 4 năm ăn chay trường, cơ thể tôi cũng bắt đầu phản kháng mạnh mẽ như cách tinh thần tôi đang chịu đựng vì tôi hiểu chính cơ thể cũng đang choáng ngợp vì điều đó. Khi tôi chìm vào giấc ngủ, giọng nói đâu đó thỉnh thoảng vang lên và tôi sợ chết khiếp vì nó trông rất thật.

Tôi tin rằng để trấn an bản thân, xử lý những rắc rối đó trong quá khứ, MDMA là lựa chọn tốt. Tôi tìm thấy một nhà trị liệu mà tôi tin tưởng và là người mà tôi đã từng có nhiều buổi trị liệu trước khi quyết định dấn thân vào cuộc hành trình MDMA dưới sự hướng dẫn của họ.

Vào một buổi sáng trước khi tôi bắt đầu quá trình dùng MDMA, giọng nói “chăn ấm nệm êm” bên trong tôi đã thều thào với tôi rằng tôi đang sợ hãi như thế nào. Tôi đã hỏi bác sĩ của mình về nguy cơ mắc chứng rối loạn tâm thần và bày tỏ nỗi sợ hãi rất thực tế xung quanh việc có một ‘sự sa sút tinh thần’ này. Tên bác sĩ trấn an tôi rằng tỷ lệ mà tôi gặp phải rối loạn tâm thần là rất thấp và tôi sẽ hoàn toàn ổn mà thôi. Với hiện trạng nhạy cảm, dễ bị tổn thương và động lực thoát ra khỏi cái chốn vô định này khiến tôi làm những gì mà tôi cảm thấy có thể tôi nên làm, đó là quyết định tin tưởng anh ta. Và sau đó là những chuỗi ngày tăm tối mà đến giờ tôi vẫn không thể yên nghỉ.

PHẢN ÁNH VỀ TRẢI NGHIỆM TRỊ LIỆU THỨC THẦN

Tôi có thể mô tả trải nghiệm thực hiện liệu pháp tâm lý hỗ trợ MDMA qua 2 tính từ tương phản –  hữu ích và thất vọng. Trong khi tay bác sĩ trị liệu cùng tôi làm điều mà tôi cảm thấy giống như đang xử lý công việc gạt bỏ đau thương trong quá khứ của mình theo một cách có hiệu quả, tôi lại cảm thấy thất vọng vì sự thiếu mãnh liệt rời rạc trong liệu trình của tôi. Trái với những câu chuyện mà tôi đã nghe kể về những người đã sống lại những ký ức đau buồn khi trải nghiệm, tôi lại không hề cảm thấu được cảm nhận của những trải nghiệm đó dù cho có buộc tôi phải cố gắng lôi kéo lại chúng.

Theo phỏng đoán chủ quan của tôi, phần lớn những người lần đầu tiên sử dụng MDMA theo liệu pháp sẽ là một trải nghiệm cực kỳ sâu sắc nên mới vang danh về độ hiệu quả của nó. Nhưng trên thực tế, nhiều năm trước tôi đã dùng MDMA hơn 50 lần và cũng chẳng đến mức “sâu sắc” đến vậy. Vì thế, đối với tôi, cảm giác trị liệu như thể tôi đang phê hơn là ‘liệu pháp hỗ trợ tinh thần’ – phương thức thực hiện cả phê lẫn trị liệu cùng 1 lúc để tạo ra một trải nghiệm mới lạ và vượt trội, được quảng cáo rầm rộ.

Tôi cũng đã tự hứa với bản thân vài năm trước rằng mình sẽ từ bỏ sử dụng MDMA vì đã lạm dụng chúng xuyên suốt thời gian oanh tạc tiệc tùng trong quá khứ. Khi tôi đã thật sự dừng lại là lúc ánh hào quang năm nào mà tôi từng có đã không còn len lói phảng phất quanh đây nữa. Mà thay vào đó là sự đay nghiến bản thân tuyệt vọng dưới hố sâu trong nỗi lo lắng thù địch khi dứt khoát thoát ra khỏi MDMA trong một đến hai ngày. Trái ngang thay, giờ đây tôi lại dùng nó cho việc trị liệu. Thế nhưng, không ai tắm 2 lần trên cùng 1 dòng sông, và kịch bản đó đã không còn xảy ra trong lần trị liệu này.

GIẤC NGỦ ĐẦU TIÊN TỪ PHIÊN THUỐC TRỊ LIỆU

Bước lên giường và kết thúc 1 ngày dai dẳng như thường lệ, không có gì khác thường cả. Và tôi nhắm mắt.

Vài giờ sau, tôi bị đánh thức bởi cảm giác mà tôi có thể mô tả ‘nôm na’ nhất: bị đụng xe khi sét đang đánh trúng tôi. Một luồng năng lượng xẹt ngang qua như tín hiệu đèn cao thế đi dọc cột sống tôi rồi ngẫu nhiên phân tán ra khắp bộ phận khác của cơ thể.

Trải qua sau vài tuần điều trị, trải nghiệm dẫn đến một hình ảnh đầy nham hiểm và tội lỗi mà tôi sẽ gọi nó là ‘con quỷ vất vưởng trên cây’. Chưa bao giờ tôi thực sự nhìn thấy điều này thông qua cửa sổ tâm hồn của mình, nhưng khi đi ngang qua cái cây đó sau vườn nhà, tôi thường xuyên nhìn thấy hình ảnh đó. Run rẫy trong sợ hãi nhưng bất lực kháng cứ hình ảnh đó ám ảnh trong tâm trí của mình. Cho đến tận bây giờ, con quỷ vất vưởng đó càng trở nên chân thực hơn vô cùng, giống như sự lủng lẳng của nó đang gọt tỉa từng lớp bảo vệ giữa tôi và thứ sinh vật bất tử quái dị này (sau này tôi mới nhận ra đó là sự phóng chiếu dựa trên nỗi sợ hãi và tổn thương mà tôi có trong quá khứ).

Cứ mỗi khi cái luồng năng lượng xẹt ngang qua cơ thể khiến tôi tỉnh giấc, tôi đột nhiên có cảm giác thứ sinh linh khủng khiếp kia đang vất vưởng sau nhà và cố đuổi theo tôi. Trải nghiệm kéo dài trong 1 thời gian dài.

Vài năm qua, tôi luôn phải đối mặt với những suy nghĩ day dứt xâm nhập nghiêm trọng hàng trăm lần mỗi ngày. Nhưng đây là một cấp độ hoàn toàn mới về mức độ chân thực trong suy nghĩ của tôi. Nhưng tôi đã đề cập, tôi lo rằng mình bị mắc chứng rối loạn tâm thần trước khi trải nghiệm. Bây giờ, tôi không nghĩ đó là nỗi lo nữa, mà đó là sự thật.

Sự sợ hãi của tôi són cả ra quần, tâm trí mụ mì ùa về là hàng tấn đơn vị đo lường của sự lo lắng. Tôi sẽ ổn chứ? Hít một hơi thật sâu và quyết đinh uống viên thuốc bổ sung 5-HTP mà bác sĩ đã đưa cho tôi với hi vọng có thể giúp tôi kiểm soát tình thế. Tôi cố gắng phớt lờ những gì đã xảy ra, thư giãn và tiếp tục ngủ.

Tôi ngủ trong cơn vật vã đầy khổ sở, và thức dậy vài lần nữa trong đêm. Cứ như thường lệ khi tôi chợt thức giấc trong đêm là nguồn năng lượng xẹt ngang dọc sống lưng cùng sự hoang tưởng sâu sắc ập tới. Con quỷ đó, thứ ác mộng mà tôi đã mô tả đó, lại tiếp tục bủa vây và đeo bám tôi.

Chứng hoang tưởng kéo dài trong phần lớn những ngày tiếp theo sau đó và càng lúc càng trở nên tồi tệ hơn khi trời chập tối. Không liên tục, không thể tiên đoán trước nó sẽ ập tới vào lúc nào trong nhiều ngày cho tới vài tháng sau đó. Tôi luôn cảm thấy bản thân không an toàn, hằng đêm đều gặp con quỷ đó trong giấc chiêm bao (đôi khi nhiều lần trong cùng 1 đêm), và để bản thân không bị xao nhãng hay nghĩ đến điều đó, tôi lao lực trong công việc.

Tôi cũng bắt đầu gặp hiện tượng giật não, một triệu chứng phổ biến của việc ngừng dùng thuốc trầm cảm – thứ y dược chết dẫm mà tôi chưa bao giờ dùng. Tôi thiết nghĩ đó là hậu quả của việc dùng MDMA. Từ những gì tôi biết, nó liên quan đến chứng viêm trong não và có thể làm mất cân bằng dẫn truyền thần kinh nào đó. Tôi thực sự không chắc cũng như nghiên cứu cho chủ đề này có phần hạn chế, nhưng với một người sử dụng trực tiếp thì tôi có phần trăm tin cậy vào kết quả này.

Xuyên suốt nhiều tháng, triệu chứng về những cơn ác mộng, lo lắng, hoang tưởng và những suy nghĩ về con quỷ đó xâm nhập vào tinh thần tôi cứ liên tục tái diễn. Giờ đây tôi hoảng sợ hơn bao giờ hết khi ngồi trên xe, âm thanh lớn khiến tôi dễ dàng bị giật mình. Chưa có chẩn đoán chính thức, nhưng có lẽ cuối cùng, tôi đã nhận ra tôi đang gặp phải triệu chứng của PTSD, rối loạn căng thẳng sau sang chấn.

Đã đến đường cùng rồi, không thể ở riêng một mình được nữa, tôi phải chuyển về nhà bố mẹ mình trong vài tháng với hy vọng tình cảm gia đình sẽ nuôi dưỡng tôi vượt qua cơn khủng hoảng này. Tuy vậy, quá trình hồi phục vết thương còn cần nhiều hơn thế nữa.

QUÁ TRÌNH TÁI THIẾT TINH THẦN

Trước khi nói về chủ đề này, tôi xin nhấn mạnh rằng đây không phải là lời khuyên y tế hay liên qua đến chuyên môn tâm thần học. Đây là kinh nghiệm chủ quan được đút kết trực tiếp từ một người thật sự trải nghiệm qua và hiệu quả của nó được áp đặt vào tôi chứ không hẳn hoàn toàn dành cho tất cả mọi người.

Đầu tiên, tôi dùng dầu CBD để thư giãn. Điều này giúp tôi bớt lo lắng, cải thiện giấc ngủ và giảm tần suất gặp ác mộng. Phương thức này giống như ‘sơ cấp cứu’ hơn là trị liệu. Bù lại, nó là một lựa chọn an toàn hơn và dễ đoán hơn nhiều so với tá lượng thuốc chống trầm cảm mà một số người khuyên dùng.

dầu CBD

Phần quan trọng nhất trong quá trình hồi phục đó là phản hồi thần kinh bằng kỹ thuật đo điện não đồ (EEG-Based). Phản hồi thần kinh trên EEG-Based là quá trình huấn luyện các phần khác nhau của não bộ của bạn để tạo ra tần số sóng não khác nhau (alpha, beta và theta).

EEG-Based được thực hiện bằng cách sử dụng phản hồi dưới dạng ánh sáng và âm thanh để kích hoạt dựa trên những cảm biến điện tử mà não bạn có thể đọc được. Phương thức này nói chung thì khá là tốn kém và thường không được bảo hiểm chi trả. Tuy vậy, nó rất hiệu quả trong việc chữa lành tổn thương não và điều trị rối loạn điều hòa hệ thần kinh. Không những vậy, nó còn được đánh giá là 1 trong 5 giải pháp chính hiệu quả nhất cho việc chữa trị PTSD do “The Body Keeps the Score” đánh giá.

Tôi đã thực hiện khoảng 20 buổi trị liệu phản hồi thần kinh như vậy xuyên suốt 6 tháng. Nhờ vào tác dụng của phương thức này, cùng những tệp âm thanh “tiếng ồn hồng” (20-20000 Hz, tần số cao tỉ lệ nghịch với cường độ, ví dụ như tiếng mưa rơi nhanh, sóng vỗ bờ) được các chuyên gia giao cho, là một trong những phương thức chữa lành hiệu quả nhất mà tôi từng được chữa trị.

Điều khiến tôi tin tưởng vào phương thức này là vì trong lần khám đầu tiên của tôi, bên cung cấp dịch vụ đã mô tả chính xác đến tất cả các triệu chứng của tôi, căn cứ vào dữ liệu đó bằng việc quét não tôi mà tôi chưa hề hé lộ bất cứ thông tin nào về tình trạng của tôi. Tôi cũng may mắn khi tìm thấy một phòng khám tuyệt vời, có thể cá nhân hóa phương pháp điều trị dựa trên quá trình quét não, trong khi nhiều phòng khám phản hồi thần kinh chỉ sử dụng một quy trình được chuẩn hóa.

Phương thức thiền dường như cũng là một giải pháp không tồi. Phương thức thiền định cụ thể mà tôi thực hiện nhiều nhất là ‘mở rộng nhận thức’ và ‘tâm trí tĩnh lặng’. Điều này giúp bộ não tôi được xoa dịu như thể tôi đã thật sự kiểm soát được nó. Có thể lựa chọn thời gian tùy thích, nhưng lý tưởng nhất là dành ra 40 phút đến 1 giờ mỗi ngày để thiền, và đó là khoảng thời gian bình yên nhất cả ngày của tôi. Như thể, tôi đang thật sự chinh phục và chiến thắng con quỷ vất vưởng ám ảnh tôi hằng đêm. Thiền định là liệu pháp mà tôi dùng ngau sau khi hoàn thành phản hồi thần kinh. Chắc chắn cả 2 phương pháp này cộng hưởng tổng lực giúp tôi phóng ra khỏi ranh giới giữa sự ám ảnh cầm chừng và bình yên trong thâm tâm vốn là ưu tiên hàng đầu mà tôi tìm kiếm.

Không chỉ phản hồi thần kinh và cũng đồng tâm hợp lực thúc đẩy tôi vượt qua cơn bad trip lâu dài này. Điều này giúp tôi giải phóng năng lượng mắc kẹt ở mọi ngóc ngách bên trong từng hốc kẹt của cơ thể và kiến thiết mối quan hệ giữa não và cơ thể trở nên khỏe mạnh và chắc nịch. Làm điều này mỗi sáng trong vài tháng giúp tôi bắt đầu một ngày mới với sự tự chủ về ý thức và hiện diện của cơ thể mình trong sự sống của nhân loại, thay vì bóp nghẹt kết nối và tách rời nó như 1 cá thể cá biệt.

Tôi cũng dần tập cho mình những thói quen dinh dưỡng và tiêu thụ một số thực phẩm chức năng và thực phẩm bổ sung. Đáng kể đến là Magnesium threonate (Magie). Đó là một thói quen hữu ích trong việc xoa dịu tâm trí và giúp tôi dễ ngủ sâu hơn vào ban đêm, từ đó năng lượng cơ thể tôi dồi dào hơn và tràn đầy sức sống hơn vào hôm sau.

Sau bao biến cố thăng trầm kể từ lúc nhận trị liệu MDMA, cuối cùng tôi đã quay trở lại nơi trị liệu ấy. Một trong những lời tâm đắc và sâu sắc nhất mà một nhà trị liệu có thể nói với tôi là “Bạn cần nhận ra rằng một phần bạn nghĩ bạn không ổn, đừng cho phần đó quá nhiều sức mạnh (sự băn khoăn và cảm xúc) của bạn.” Một nhà trị liệu khác cũng đã giúp tôi cảm thấy an toàn với bản thân và tâm trí chìm đắm trong sợ hãi. Đó là một trải nghiệm thật sự đặc biệt và là trải nghiệm mà tôi sẽ chia sẻ trong một dịp nào đó.

Và đó là những gì tôi đã trải qua đấy, từ việc gặp bad trip đến lúc được phục hồi – nói cách khác, đây là hành trình tìm kiếm bản ngã của tôi. Phải thật sự mà nói thì đây là một hành trình vô cùng khó khăn. Đó là khởi đầu khoảng một năm kể từ khi bản thân mắc chứng bệnh hoang tưởng cực độ, và điều đó khiến tôi tự cho rằng mình bị mắc chứng rối loạn tâm thần, cho đến cuối cùng tôi tìm thấy được câu trả lời cho cơ thể mình có cơ sở và an toàn.

Hiện tại, quá trình hồi phục của tôi vẫn còn tiếp diễn. Tuy vậy, tôi vẫn đang cảm thấy thoải mái với suy nghĩ làm việc với một trạng thái ý thức đã thay đổi, rất khác so với ban đầu. Trong tương lai, tôi sẽ cẩn thận cân nhắc trong việc lựa chọn các loại chất thức thần cho tâm trí và nghiêm túc tuân thủ theo lời khuyên từ những chuyên gia mà tôi tin tưởng sẽ hướng dẫn mình đế mục đích cuối cùng. Tôi cũng tin rằng với đủ nỗ lực, tôi sẽ có cơ hội mạnh mẽ để khám phá bản thân và nội tâm của mình, tìm kiếm sắc thái thay đổi của trạng thái được tạo ra từ nội sinh tiềm tàng.

Và cuối cùng, tôi muốn chia sẻ rằng tôi vô cùng biết ơn tất cả những người đồng hành cùng tôi xuyên suốt quá trình hồi phục này. Biết ơn đến gia đình, những người bạn, những người trị liệu, hướng dẫn, và nhiều nguồn hỗ trợ khác đã giúp tôi chinh phục được cạm bẫy của cuộc đời và trở về nhà với chính bản thân mình. Tạm biệt thứ quỷ chết tiệt ‘chăn ấm nệm êm’ bên tôi hằng đêm. Hi vọng bài viết này có thể giúp bạn nghiệm ra được những rủi ro mà bạn có thể gặp cũng như cân nhắc kĩ lưỡng mọi quyết định của bản thân về việc trị liệu thức thần.

1cm2 tổng hợp

Stan Da Man

Day 'n' nite The lonely stoner seems to free his mind at nite

Related post